Sự chồng chéo xung đột giữa luật đầu 2014 và các luật chuyên ngành khác đã hình thành nên những điểm nghẽn cản trở dòng vốn đầu tư vào thị trường, làm gia tăng chi phí cho nhà đầu tư, tạo kẽ hở cho tham nhũng, sách nhiễu. Luật đầu tư sửa đổi, vừa được Quốc hội thông qua tại kỳ họp thứ 9 và có hiệu lực thi hành từ ngày 1/1/2021, được đánh giá là lần sửa đổi toàn diện tháo gỡ nhiều nút thắt trong quá trình thực hiện đầu tư, nhằm nhằm đồng bộ hóa các quy định pháp luật trong lĩnh vực đầu tư, nâng cao hiệu quả thu hút đầu tư, nhằm cải thiện môi trường đầu tư nước ta thông thoáng trong bối cảnh nước ta đang hội nhập ngày càng sâu, rộng với quốc tế.
Sự chồng chéo xung đột giữa luật đầu 2014 và các luật chuyên ngành khác đã hình thành nên những điểm nghẽn cản trở dòng vốn đầu tư vào thị trường, làm gia tăng chi phí cho nhà đầu tư, tạo kẽ hở cho tham nhũng, sách nhiễu. Luật đầu tư sửa đổi, vừa được Quốc hội thông qua tại kỳ họp thứ 9 và có hiệu lực thi hành từ ngày 1/1/2021, được đánh giá là lần sửa đổi toàn diện tháo gỡ nhiều nút thắt trong quá trình thực hiện đầu tư, nhằm nhằm đồng bộ hóa các quy định pháp luật trong lĩnh vực đầu tư, nâng cao hiệu quả thu hút đầu tư, nhằm cải thiện môi trường đầu tư nước ta thông thoáng trong bối cảnh nước ta đang hội nhập ngày càng sâu, rộng với quốc tế.
Nước ta ngày càng hội nhập quốc tế sâu, rộng, việc ban hành Luật Thỏa thuận quốc tế là cần thiết nhằm tạo cơ sở pháp lý toàn diện, đầy đủ và vững chắc hơn để thực hiện các chủ trương của Đảng, pháp luật của Nhà nước về hội nhập quốc tế. Xuất phát từ quan điểm đó, dự thảo Luật Thỏa thuận quốc tế đã mở rộng phạm vi chủ thể ký kết thỏa thuận quốc tế, trong đó mở rộng đến cấp đơn vị trực thuộc, nhằm phù hợp với nhu cầu thực tiễn về hợp tác quốc tế hiện nay. Tại phiên họp 46 của Ủy Ban Thường vụ Quốc hội khi cho ý kiến vào dự thảo luật, vấn đề nhận được nhiều ý kiến góp ý thảo luận là có nên mở rộng chủ thể ký kết thoả thuận quốc tế đến UBND cấp huyện, UBND cấp xã hay không và trách nhiệm pháp lý được đặt ra như thế nào đối với các thỏa thuận quốc tế?
Đoàn đại biểu Quốc hội là tổ chức của các đại biểu Quốc hội được bầu tại một tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương hoặc được chuyển đến công tác tại tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương. Mặc dù Luật sửa đổi, bổ sung một số điều Luật tổ chức Quốc hội được thông qua tại kỳ họp thứ 9 Quốc hội khóa 14 vẫn giữ nguyên địa vị pháp lý và chức năng, nhiệm vụ của đoàn đại biểu Quốc hội như luật tổ chức Quốc hội năm 2014 song việc nâng cao vai trò và chất lượng hoạt động của tổ chức này được đề cập nhiều trong phiên thảo luận luật này và vẫn là mối quan tâm của đại biểu Quốc hội.
2 năm thực hiện Luật tín ngưỡng, tôn giáo cho thấy những điểm mới trong Luật đã tạo điều kiện cho các tổ chức, cá nhân tôn giáo trong việc thực hiện quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo; phù hợp với thực tiễn đời sống tín ngưỡng, tôn giáo ở Việt Nam hiện nay. Hiện nay ở Việt Nam có 43 tổ chức được Nhà nước công nhận hoặc cấp chứng nhận đăng ký hoạt động tôn giáo. Mỗi tổ chức tôn giáo có giáo lý, giáo luật, hệ thống cơ cấu tổ chức, phong chức, phong phẩm, bổ nhiệm, bầu cử, suy cử,… khác nhau. Luật và Nghị định số 162 được ban hành trên cơ sở mẫu số chung, áp dụng cho tất cả các tổ chức tôn giáo không loại trừ, cũng không ưu ái cho tổ chức tôn giáo nào. Khi áp dụng vào thực tiễn hoạt động, các tổ chức tôn giáo đã gặp phải một số vướng mắc, khó khăn nhất định. Vướng mắc này do quy định của luật hay là do cách thực thi?
Kỳ họp thứ 9, Quốc hội khóa XIVvừa qua là kỳ họp đặc biệt, trong yêu cầu của phòng chống dịch Covid-19, nên kỳ họp diễn ra trong hai đợt: đợt 1 họp trực tuyến, đợt 2 họp tập trung. Tại phiên họp 46, của Ủy ban Thường vụ Quốc hội về tổng kết kỳ họp thứ 9 và cho ý kiến bước đầu về việc chuẩn bị kỳ họp thứ 10 của Quốc hội, các thành viên Ủy ban thường vụ Quốc hội đánh giá cao cách thức tiến hành kỳ họp lần này thể hiện sự thích ứng, mở ra hướng đổi mới cho một Quốc hội điện tử, chuyên nghiệp hơn. Với những hiệu quả thấy rõ từ Kỳ họp thứ 9, Ủy ban Thường vụ Quốc hội nhất trí quyết định tiếp tục áp dụng phương thức họp trực tuyến kết hợp tập trung tại Kỳ họp thứ 10 tới, tạo tiền đề nghiên cứu cải tiến cách thức tiến hành các kỳ họp của Quốc hội.
Bình quân mỗi năm có khoảng 110.000 người lao động đi nước ngoài làm việc. Không thể phủ nhận hoạt động này có ý nghĩa thiết thực trong việc xóa đói giảm nghèo. Vậy nhưng cùng với sự gia tăng số lượng lao động đi làm việc ở nước ngoài thì chất lượng hiện vẫn còn thấp so với mặt bằng chung của các nước trong khu vực. Cùng với đó là những hạn chế về trình độ và ý thức người lao động, việc mù mờ về công việc và thị trường lao động tại đất nước mà người lao động sẽ đặt chân đến. Đó là chưa kể đến những vi phạm, tiêu cực phát sinh, thậm chí gây hậu quả nghiêm trọng. Quản lý nhà nước cần hiệu quả hơn đối với hoạt động này thông qua những quy định cần sửa đổi về điều kiện và trách nhiệm của các đơn vị thực hiện dịch vụ đưa người lao động sang làm việc tại nước ngoài là nội dung được quan tâm trong dự thảo luật Người lao động Việt Nam đi làm việc ở nước ngoài theo hợp đồng (sửa đổi).
Với quy mô dân số lớn và không ngừng gia tăng, cùng sự phát triển kinh tế - xã hội, lượng chất thải rắn phát sinh ngày càng lớn đã và đang trở thành áp lực nặng nề lên hệ thống hạ tầng xử lý rác thải và công tác thu gom. Ô nhiễm môi trường từ chất thải rắn sinh hoạt đã trở thành nhãn tiền và sẽ ngày càng nghiêm trọng hơn nếu không có những giải pháp đồng bộ và hữu hiệu. Để giải quyết bài toán thu gom và xử lý rác thải, trong Dự thảo Luật bảo vệ môi trường (sửa đổi) vừa được Chính phủ trình Quốc hội tại kỳ họp thứ 9, khóa XIV đã bổ sung quy định cách tính chi phí thu gom, vận chuyển và xử lý chất thải rắn sinh hoạt theo khối lượng phát sinh và cách thức quản lý phù hợp với đặc điểm khu vực đô thị và nông thôn.
Một trong những giải pháp để thực hiện nhiệm vụ kinh tế-xã hội năm 2020 được Chính phủ đặt ra là thúc đẩy giải ngân vốn đầu tư công; trong đó tập trung giải ngân vốn đầu tư công được coi là giải pháp có ý nghĩa quan trọng giúp kích cầu nền kinh tế, “bù đắp” thiếu hụt tăng trưởng, thiệt hại do dịch Covid-19 gây ra. Tuy nhiên, để giải ngân vốn đầu tư công đạt 100% theo yêu cầu của Chính phủ, nhiều đại biểu Quốc hội đề nghị, các Bộ, ngành, địa phương cần sự chỉ đạo quyết liệt hơn nữa, có chế tài mạnh, chỉ rõ trách nhiệm việc giải ngân vốn đầu tư công chậm của các bên có liên quan liên quan.
Trong thời gian qua, mặc dù Chính phủ, Thủ tướng Chính phủ đã có những chỉ đạo sát sao, quyết liệt đảm bảo để kinh tế đất nước vượt qua khó khăn, ổn định, phát triển. Song, những kết quả đó có thực sự bền vững hay không nhất là khi doanh nghiệp, người dân vẫn kêu khó khăn, vướng mắc trong thực hiện thủ tục hành chính, trong đầu tư, trong tiếp cận các gói hỗ trợ của Chính phủ, nhất là khi tình trạng cấp cơ sở vẫn trì trệ, thậm chí tiêu cực trong triển khai, thực thi chính sách còn tồn tại, khi hệ thống pháp luật thiếu đồng bộ còn là rào cản. Những lo ngại đó được nhiều đại biểu Quốc hội nêu lên và đề xuất cần nâng cao chất lượng nền quản trị quốc gia.
Môi trường nước ta đang diễn biến ngày càng phức tạp, chất lượng môi trường tại một số nơi đã vượt ngưỡng cho phép, gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến môi trường. Thực tế này, đòi hỏi phải nhanh chóng thay đổi phương thức quản lý, kiểm soát về môi trường, đặc biệt là đối với các dự án đầu tư lớn, phức tạp, tiềm ẩn nguy cơ gây ô nhiễm môi trường cao. Xuất phát từ thực tế này, Luật Bảo vệ môi trường sửa đổi đã được các đại biểu Quốc hội cho ý kiến tại kỳ họp thứ 9 vừa qua với những quy định cụ thể hơn, chặt chẽ hơn để giải quyết những vấn đề và thách thức mới phát sinh từ thực tiễn cuộc sống, để bảo vệ môi trường phát triển bền vững.