Gia đình luôn là nơi chứa đựng sự bao dung và tình yêu thương vô điều kiện, nhưng cũng là không gian ẩn chứa vô vàn khác biệt khó dung hòa. Những đối lập trong quan điểm sống giữa các thế hệ, hay những xung đột “tuồng chèo” giữa vợ và chồng, đôi khi trở thành gia vị đặc biệt của đời sống gia đình hiện đại.
Bộ phim "Gia đình trái dấu" mở đầu bằng biến cố lớn của ông Phi (NSƯT Hoàng Hải), một trưởng phòng cấp huyện buộc nghỉ hưu sớm trong làn sóng sáp nhập và tinh giản biên chế. Nội dung bộ phim xoay quanh ông Phi cùng những trăn trở và nhiều cảm xúc nội tâm, khi không muốn vợ con lo lắng và sợ làm thất vọng sự kỳ vọng của dòng họ ở quê, ông Phi chọn cách giấu kín sự thật. Nhưng “họa vô đơn chí”, hàng loạt rắc rối ập đến cùng lúc.
Bộ phim lựa chọn khai thác chính những mâu thuẫn tưởng chừng quen thuộc ấy, nhưng được kể bằng một góc nhìn tươi mới và giàu tính thời sự. Câu chuyện kịch tính ấy không chỉ làm nền cho xung đột gia đình, mà còn gợi ra câu hỏi rất căn bản: Con người nên đối diện với khó khăn như thế nào? Vì sao có người vượt qua dễ dàng, còn nhiều người khác lại gục ngã trong chính nỗi đau của mình?
Câu chuyện của gia đình ông Phi chính là hành trình thấu hiểu và chia sẻ giữa những người thân thương, ruột thịt, những người mà ta tưởng rằng đã hiểu hết mọi thứ về nhau nhưng thực ra, đôi khi lại có những khoảng cách không thể nhìn thấy. Ông Phi học cách chấp nhận hành trình riêng của các con, từ đó cũng cả gia đình hóa giải những bất hòa. Điều quý giá nhất mà ông nhận lại sau sóng gió không chỉ là sự hồi phục, mà còn là khả năng học hỏi, sẻ chia và kết nối lại sợi dây tình cảm giữa các thế hệ trong gia đình. Ông nhận ra, trụ cột gia đình không hẳn phải là người lo hết toàn bộ cuộc sống của tất cả các thành viên, mà đôi khi còn là cái kèo, cái cột trụ trong ngôi nhà, gần kết tất cả mọi người.
Thực tế, phần lớn chúng ta không sợ một quyết định sai, một khoản đầu tư lỗ hay một công việc mất đi. Điều khiến con người suy sụp thường không nằm ở sự kiện, mà nằm ở cảm giác bản thân trở thành “kẻ thất bại”. Khi người đàn ông trong gia đình sợ bị xem thường, sợ mình không còn đủ giá trị, họ không còn nhìn thất bại như một biến cố có thể phân tích và sửa chữa; họ nhìn nó như một bản án cho con người mình. Trong khi đó, thất bại chỉ là dữ liệu. Nó không phản ánh giá trị của ai. Một kết quả xấu chỉ cho thấy một quyết định hoặc một hệ thống đang vận hành lệch. Khi con người nhầm lẫn giữa hành vi sai và bản chất kém, khả năng phục hồi bị chặn đứng ngay tại điểm xuất phát.
Trong nhiều khoảnh khắc của phim, phản ứng của ông Phi cũng phản ánh xu hướng cực đoan mà nhiều người thường rơi vào: Thất bại một lần liền muốn đập bỏ cả hệ thống. Người ta nghỉ việc đột ngột, cắt đứt mối quan hệ, buông bỏ mọi thứ như một cách trừng phạt bản thân. Nhưng phá sạch không chứng minh sức mạnh, nó chỉ cho thấy con người chưa hiểu bản chất của thất bại. Một kỹ sư lành nghề sẽ không phá cả cỗ máy chỉ vì một bánh răng trục trặc. Điều họ làm là kiểm tra từng phần, tìm đúng điểm lệch. Cũng như vậy, con người cần học cách sửa đúng điểm sai, thay vì quy kết toàn bộ cuộc đời là vô dụng.
Sự phục hồi không đến từ hành động cuống cuồng nhằm “gỡ lại những gì đã mất”. Sau một cú ngã, người ta thường nôn nóng hành động, tưởng như đó là cách mạnh mẽ để đứng dậy. Nhưng trong trạng thái tổn thương, mọi quyết định mới đều có nguy cơ bị cảm xúc chi phối. Khoảng dừng, để lắng lại, để phân tích, để chia sẻ với người thân. Một người càng thông minh càng có khả năng tự lý giải sai lầm của chính mình, và vì thế, càng cần biết cách dừng lại trước khi đưa ra quyết định mới.
Cuối cùng, điều bộ phim nói nhiều nhất không phải là sự khắc nghiệt của thất bại, mà là giá trị của gia đình trong hành trình đi qua nó. Gia đình không phải nơi để con người khoe thành tựu, mà là nơi ta được phép thừa nhận những lần vấp ngã. Chỉ khi người ta học cách mở lòng, chia sẻ sự thật, chấp nhận để người thân nhìn thấy phần yếu đuối của mình, các vết nứt trong gia đình mới có cơ hội hàn gắn. Và cũng chính lúc ấy, họ mới nhận ra rằng, thứ họ nghĩ mình đánh mất là sự tôn trọng, tình yêu, sự tin tưởng, thì thực chất chưa bao giờ rời bỏ, chỉ là mỗi người đã tự khóa mình lại.
“Gia đình trái dấu” vì thế không chỉ kể một câu chuyện gia đình. Nó như một lời nhắc nhở dịu dàng nhưng thấm thía rằng thất bại không đến để phá hủy ta, mà để dạy ta cách trưởng thành. Một người không mạnh vì họ không bao giờ sai, mà vì họ biết đứng dậy mà không tự xem mình là kẻ thất bại. Và đôi khi, điều giúp con người đứng dậy không phải nghị lực phi thường, mà là một bàn tay nắm lấy từ những người thân thương nhất.
Diễn xuất chân thật của dàn diễn viên gạo cội kết hợp cùng dàn diễn viên trẻ tạo nên sự thu hút cho bộ phim. NSƯT Hoàng Hải tiếp tục thể hiện sự duyên dáng sẵn có trong vai ông Phi - một người chồng, người cha trách nhiệm nhưng thích sắp đặt cuộc sống của con cái theo ý mình, tưởng rằng đã đủ yêu thương nhưng lại gặp sự phản ứng trái ngược từ con cái, NSƯT Kiều Anh tạm thoát khỏi những vai diễn thân phận, đáng thương khi hóa thân vào một bà vợ U50 nhưng tâm tính vô lo, vô nghĩ.
Các diễn viên trẻ Thừa Tuấn Anh, Quỳnh Trang đã ghi dấu ấn với khán giả qua vai Hoàng Đình Quý (thời trẻ) trong Không thời gian và Ngân (thời trẻ) trong Cách em 1 milimet. Lần này, Tuấn Anh đảm nhận vai Đức với lối sống bản năng, khắc khẩu với bố; Quỳnh Trang trong vai Dương tinh ý, sống tình cảm. Bộ phim còn có sự tham gia của các diễn viên như Thái Vũ, Thùy Dương, NSND Quốc Trị, Việt Bắc, bé An Nhiên....
Gia đình trái dấu lên sóng vào 20h các ngày thứ 2, 3, 4 hàng tuần trên VTV3.
Bình luận